Trương Cốc bị chen đến nghiêng ngả, tay xách hành lý suýt nữa rơi xuống.
“Đầu lĩnh, có đại nhân vật nào tới thế?” Một tân binh hiếu kỳ hỏi, nhón chân ngó về phía trước, “Có phải là quốc cữu không? Ở quê ta nghe nói, quốc cữu ra phố hoa trải đầy đường—”
Trương Cốc phì một tiếng: “Ngươi mà còn muốn quay về quê nữa thì ngậm cái miệng lại. Đây là kinh thành, lại dám nói năng bậy bạ, coi chừng cái mạng chó của ngươi. Quốc cữu gì mà quốc cữu, loạn hết cả!”
Tân binh lè lưỡi, hắn khó khăn lắm mới từ dịch trạm quê vào được kinh thành, dù công việc cực khổ, thậm chí còn không thoải mái bằng ở quê, nhưng tuổi còn nhỏ, lại ưa mạo hiểm, nào nỡ quay về—
Không dám chen lên nữa, bị đẩy lùi ra sau, nhưng lại nghe được rất nhiều lời bàn tán.
“Là công tử nhà họ Tạ.”
“Đông Dương Tạ thị, là nhà của Thái tử phi ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT