Biên quận đất rộng người thưa, ngoài mấy cửa ải và huyện thành phồn hoa, những nơi khác vì nhiều năm binh loạn mà tiêu điều vắng vẻ.
Trên đường, một đoàn thương nhân ngựa xe vội vã.
Ba xe hàng, vây quanh là hơn hai mươi tiêu sư, tiêu sư đều mang đủ đao, thương, cung, tên.
“Nhanh chút nữa!” Tiêu sư đi đầu giục giã, “Bằng không trời tối sẽ không kịp tới thành trấn đâu.”
Trong đoàn có một vị thương nhân còn rất trẻ, mang theo vài phần tùy tiện: “Không đến thành thì nghỉ ngoài trời cũng được, ta đâu phải nuông chiều từ bé trong khuê phòng, chịu khổ chút có là gì. Nam tuyến bắc tuyến ta đều từng qua, ăn gió nằm sương cũng chẳng lạ gì.”
Tiêu sư cười khổ: “Tôn thiếu gia, trung nguyên nội địa ăn gió ngủ bụi cũng chẳng sao, nhưng nơi này là biên quận, không thể giống thế được. Phỉ tặc hoành hành, không có thành trấn che chở, rất nguy hiểm.”
Thương nhân ngồi thẳng dậy: “Thật sao? Chẳng phải nói biên quận nay đã không còn binh đao, rất an toàn ư?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play