“Đi đi, anh về nghỉ ngơi đi. Về chăm bà nội đi.”
Người trẻ tuổi này sao mà không biết mệt là gì vậy chứ?
Cậu chỉ mới viết vài chữ trong chương trình thôi mà cũng thấy mệt đến choáng váng.
Đợi đến khi về đến nhà, lúc Cố Văn Việt bước xuống xe, còn phải nhờ vệ sĩ đỡ một tay.
Cậu đứng vững, thở dài một hơi, nhớ lại tối qua hình như mình đã ngủ trong xe của Cố Tấn Thành.
Cố Văn Việt nhìn kỹ hai vệ sĩ, hình như có một người là người hôm qua chạy như bay trên xe.
Cậu hỏi: “Tối qua anh thấy tôi ra khỏi xe thế nào không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT