Cố Văn Việt cẩn thận chỉnh lại cà vạt, chất liệu lụa bóng với hoa văn tinh xảo khiến mỗi lần đầu ngón tay lướt qua đều có thể cảm nhận rõ ràng. Cậu cúi mắt, ánh nhìn từ từ rơi xuống, lướt qua mắt hắn, đến sống mũi, rồi lại khẽ rũ mi, ánh mắt như đang định dừng lại trên đôi môi mỏng kia.
Khoảng cách giữa hai người gần đến mức khiến tiêu điểm của tầm mắt cũng phải thay đổi, mà chuyện này Cố Tấn Thành tất nhiên cảm nhận được rõ mồn một. Quan hệ giữa hai người bây giờ đã trở nên thân mật hơn rất nhiều, trong tình cảnh này, chẳng còn lý do gì để phải tiếp tục kiềm chế. Vậy thì cứ đón nhận đi.
Ai ngờ, Cố Văn Việt lại lấy một con gấu trúc bông che lên mặt hắn, vừa cười vừa bảo:
“Đi đánh răng đi!”
Nói câu đó xong còn bật cười, rõ ràng là cậu vừa giúp hắn thắt cà vạt xong không đuổi đi, bây giờ lại chê hắn phiền.
Tóc bị bàn tay to của Cố Tấn Thành xoa loạn lên, mấy lọn tóc dựng ngược, Cố Văn Việt vội tự mình vuốt phẳng lại, khẽ hừ một tiếng rồi thủ thỉ với con gấu trúc:
“Bảo bối à, hôm nay chúng ta ôm chăn ngủ riêng, không ngủ cùng anh ấy đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT