Mùa đông, ánh mặt trời luôn mang theo chút se lạnh, nhưng may mà Cố Văn Việt không cần ra ngoài, cậu cùng ba mình ở nhà chuyên tâm viết câu đối.
Viết đến hứng khởi, Cố Văn Việt cả giấc trưa cũng chỉ chợp mắt một lát.
Đợi đến chạng vạng, định mang câu đối và chữ Phúc tặng cho Đinh Hải cùng mấy người bạn, Cố Văn Việt cùng Thôi Anh rủ nhau ra ngoài ăn lẩu.
Vừa ngồi vào xe bảo mẫu, Cố Văn Việt nhắn tin cho Cố Tấn Thành, biết hắn tan làm đúng giờ sẽ về nhà, liền gọi hắn qua ăn lẩu, gửi luôn định vị quán, tiện thể bảo hắn lát nữa đến đón.
Cậu tự biết mình cũng không đến mức lạc đường, chẳng qua muốn hắn có thời gian ở bên ba nhiều hơn, nhưng nghĩ lại thì, nếu hắn muốn tới, cần gì phải từ chối.
— Dù sao trong lòng cũng vui mà, hà tất phải “làm bộ làm tịch”.
Chỉ là thấy hơi thương hắn một chút.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT