Cố Tấn Thành cứ như thể chẳng buồn để tâm đến ai, cứ thế ôm lấy Cố Văn Việt mà bước ra ngoài, giọng vang lên rành rọt:
“Quản gia Trương, tối nay thiếu một món mặn, chúng tôi ra ngoài mua về.”
“Vâng, đại thiếu gia.” Quản gia Trương và dì Hàn đứng nép sang một bên hành lang, chờ hai vị thiếu gia đi khuất mới quay sang nhìn nhau cười.
Hai cậu thiếu gia tình cảm thật sự quá tốt, tốt đến mức khiến người khác nhìn vào cũng cảm thấy vui lây.
Cố Văn Việt có chút chột dạ, đến tận gara vẫn còn nói:
“Lần sau đừng như vậy nữa, không chừng người trong nhà lại bắt đầu đoán già đoán non. Đại thiếu gia bảo là bị bệnh, nhìn qua thì chẳng có vẻ gì giống người bệnh cả.”
Cố Tấn Thành nắm lấy tay cậu, ngón cái nhẹ nhàng xoa lên nốt ruồi son ở hổ khẩu:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT