Trêu chọc gì chứ, chẳng qua chỉ chạm vào tai một chút thôi, có tính là trêu đâu.
Cố Văn Việt uống cạn hộp sữa canxi trong một hơi, đưa qua: “Giúp em vứt cái này nhé.”
Nói rồi liền liếc mắt nhìn cô bé đối diện, ngửa đầu cười, cố tình bồi thêm một câu, giọng điệu nghịch ngợm: “Cảm ơn Tấn Thành ca ca\~”
Giữa hai hàng lông mày của Cố Tấn Thành khẽ nhíu lại, rất nhẹ, đến mức không dễ nhận ra. Cậu đưa tay nhận lấy cái chai, ánh mắt dừng lại trên chiếc ống hút trong suốt vẫn còn vương một ít sữa.
—— “Tấn Thành ca ca”?
Cố Văn Việt đang trò chuyện với mấy đứa nhỏ nên chẳng để ý đến sự thay đổi nhỏ trong sắc mặt của Cố Tấn Thành.
—
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT