Cố Tấn Thành thấy cậu đang ngồi bên ghế phụ, lập tức lên tiếng: “Em không thử một chút à?”
“À!” Cố Văn Việt cúi đầu nhìn xuống , vội vã ngồi lại ngay ngắn, xuyên qua cửa kính xe pha lê nhìn hàng cây và đèn đường không ngừng trôi tuột về phía sau, “Tầm nhìn thấp quá, không thoải mái lắm. Nhưng đảo thì đẹp, ghế ngồi cũng ổn.”
Da ghế là da thật cao cấp, nội thất cũng được thiết kế đỉnh cao, dĩ nhiên không thể tệ được.
Nhưng đúng là xe thể thao thì tầm nhìn có hạn – điều đó là không thể chối cãi.
Cố Tấn Thành nói: “Đi vào buổi tối mùa hè hóng gió sẽ hợp hơn, bây giờ mà mở cửa sổ ra thì lạnh lắm.”
Cố Văn Việt nghĩ, nếu vừa lái xe vừa mở cửa sổ, hai người chắc lạnh đến ngu người mất.
Cậu tưởng tượng cảnh tượng đó, tự chọc mình cười, cười đến mức không kiềm chế nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play