Cố Văn Việt nhìn hắn vài giây, chỉ ngắn ngủi thế thôi, vậy mà đáy mắt như bùng lên một đốm lửa, cánh tay hắn vòng lấy người mình cũng nóng rực như bàn ủi, không khí xung quanh như thể có ai bất ngờ châm lửa, bùng một cái cháy lên.
Cậu vội vàng đẩy hắn: “Đi đi, em không nhìn thì không được chắc?”
Nói rồi xoay người ra ngoài, đứa nhỏ trên giường hình như lăn lăn mấy vòng, cuối cùng lăn xuống giường, hoảng hốt chạy vào toilet.
Cố Tấn Thành mỉm cười, chờ đám người rời khỏi, tay phải khẽ đặt lên chiếc Quan Âm ngọc treo ở cổ.
Toilet.
Cố Văn Việt vừa đánh răng vừa không nhịn được mà bật cười, nhìn vào đôi mắt đào hoa trong gương, ghét bản thân vì cười hệt như một tên ngốc.
Nhưng mà, vừa nhắm mắt lại, trong đầu lại toàn là hình ảnh của Cố Tấn Thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play