Trên sân khấu.
Cố Văn Việt nhìn những cánh hoa hồng lả tả bay trong gió, không hiểu sao lại nhớ đến tấm ảnh Cố Tấn Thành từng gửi cho cậu, trong đó có hai đóa hồng trắng.
Cậu đưa tay đỡ lấy một cánh hoa rơi, nhẹ nhàng vuốt ve đầu ngón tay, mềm mại như làn sữa tươi.
Bên cạnh, Dương Tử Phương khẽ giọng nói:
“Văn Việt, poster và hoa hồng ở đây… không phải do tôi chuẩn bị đâu.”
Cố Văn Việt hơi sững lại, đôi mắt đào hoa ánh nước lung linh nhìn về phía cô, khẽ hỏi lại:
“Ý cô là… chuyện này là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play