Bắt đầu quay hình chính thức.
Cố Văn Việt bước lên sân khấu, dựa theo vị trí mà phó đạo diễn đã xác định trước đó để tiến hành ghi hình, vừa mở miệng nói trước máy quay, lập tức khiến người ta có cảm giác như đang nghe một thư sinh trẻ tuổi kể chuyện, cậu từ từ thuật lại đoạn lịch sử mỹ học thuộc về họa gia truyền kỳ Hoàng Công Vọng, hướng về những khán giả không thể nhìn thấy sau ống kính.
Dưới sân khấu, có một nhóm học sinh trung học được tuyển chọn đến hiện trường làm t*nh nguyện viên, lúc chương trình bắt đầu ghi hình, ánh mắt của họ đều bị Cố Văn Việt trên sân khấu thu hút.
Phông nền sân khấu là một bức tranh cuộn “Phú Xuân Sơn Cư Đồ” đang từ từ mở ra, Cố Văn Việt như bước ra từ trong tranh, từng bước một đi đến gần khán giả.
Chất giọng của cậu rất đặc biệt, trầm thấp như suối chảy đầy nước, khi cao vút lại như chim ưng tung cánh giữa trời, lúc thì hùng hồn rõ ràng, kể về ảnh hưởng của chế độ thống trị nhà Nguyên lên thi phú và văn hóa đương thời; lúc thì thở dài đầy tiếc nuối, tựa như hóa thân thành chính Hoàng Công Vọng – người đã từng ôm mộng con đường làm quan nhưng cuối cùng thất vọng chán chường.
Vương lão sư đứng bên cạnh phó đạo diễn cũng có chút ngỡ ngàng. Ông không ngờ Cố Văn Việt căn bản không cần hỏi han gì mình, vậy mà có thể trình bày mạch lạc, tựa như đã nắm chắc toàn bộ cuộc đời Hoàng Công Vọng trong lòng bàn tay.
Khi nói đến đoạn Hoàng Công Vọng bị bế tắc trên con đường làm quan, cảm xúc của Cố Văn Việt như đọng lại nơi ánh mắt, sự thất vọng và bất lực hiện lên rõ ràng, hoàn toàn tương phản với hình ảnh ban đầu – một người đầy kỳ vọng và khát khao được trọng dụng. Cảm xúc lên xuống ấy giao thoa, khiến người ta nghẹn lời.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT