Cố Văn Việt cảm giác được Cố Tấn Thành cúi người, tựa đầu lên vai cậu. Cậu không động đậy, nghiêng mặt qua hỏi: “Hửm? Không phải anh nói phải đi làm sao?”
Lỗ tai hơi nóng lên, từng làn khí ấm hòa cùng giọng trầm thấp pha chút ý cười của Cố Tấn Thành truyền đến bên tai.
Cố Văn Việt nhún vai, kéo chăn lên cao hơn: “Anh cười cái gì?”
Cố Tấn Thành xoa đầu cậu: “Không chọc em nữa, em ngủ thêm một lát đi. Chiều anh về sẽ đưa em ra sân bay.”
Trong chăn, Cố Văn Việt cười khúc khích như một đứa trẻ. Có người sắp xếp mọi thứ đâu vào đấy thế này, thật khiến người ta thấy an tâm và vui vẻ.
Nhưng cậu vẫn cố tình hạ giọng hỏi: “Anh tra hành trình của em?”
“Không phải cố ý tra, hôm nay ra ngoài cần đi máy bay, nên anh bảo Trịnh Dã hỏi trước lịch trình của em.” Cố Tấn Thành lại cúi người xuống, cách lớp chăn nói, “May là anh hỏi, chứ không thì em định không chủ động nói luôn à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT