Sự hiện diện của lão nhân đó như một luồng hàn khí từ địa ngục sâu thẳm, đột nhiên xông vào cơ thể Trương Thần Vũ, khiến cả cơ thể lẫn linh hồn nàng run rẩy.
Thấy mình sắp ngã xuống mặt đất đầy dòng điện, Trương Thần Vũ nghiêm mặt lại, nhanh chóng dùng lực ở hông, cả người giống như con quay hồi chuyển thay đổi một cách kỳ dị, lại đứng thẳng người.
Nàng không thể thua, tất cả những gì nàng làm bấy lâu nay đều là vô ích, nàng không thể gánh chịu cái giá quá lớn này.
Trương Thần Vũ chợt nhớ lại những tháng ngày cô độc và đau khổ ở Tôn gia đại viện. Từ ngày đầu tiên bước vào nhà, nàng luôn bị mắng, luôn bị phạt. Người mà nàng lẽ ra phải gọi là tổ phụ, dường như vĩnh viễn không hài lòng về nàng.
Dù nàng đã đánh bại tất cả con cháu Tôn gia cùng trang lứa, ông cũng không khen lấy một lời.
Câu nói ông thường nói với nàng nhất là, đi luyện thung công, đứng không đủ ba ngày thì không được ăn cơm.
Ba ngày rồi lại ba ngày, nàng đã đứng không biết bao nhiêu ba ngày, nhưng ngoài thung công, ông chưa bao giờ dạy nàng thứ gì khác. Tất cả những gì nàng biết bây giờ đều là học trộm từ những đệ tử chân chính của Tôn gia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play