Mộc Thanh gật đầu, “Đúng, nãi nãi rất ghét mẹ ta, chưa bao giờ cho mẹ ta vào đại trạch. Tỷ tỷ nói, nếu chúng ta đi tìm nãi nãi, bà ấy chỉ có thể giam chúng ta lại, sau đó chờ mẹ chết rồi tùy tiện trách mắng Mộc Lãng vài câu. Vì vậy không thể đi tìm nãi nãi.”
“Bà lão Mộc gia rất vừa ý Mộc Lãng sao?” An Tiểu Thái hỏi.
Mộc Thanh nói: “Ta không nói rõ được. Bình thường bà lão luôn răn dạy Mộc Lãng trong nhà, nhưng ngoài việc không cho hắn chức chủ tịch Tứ Hải tập đoàn, cơ bản cho hắn tất cả thực quyền của Tứ Hải tập đoàn. Trong nhà có việc gì cũng đều để Mộc Lãng xử lý.”
Mộc Nguyệt cười lạnh bổ sung: “Bà lão chỉ là muốn an ủi chúng ta, nên mỗi lần đều trước mặt chúng ta răn dạy Mộc Lãng và Mộc Phong. Bí mật, bà ấy yêu thương hai anh em họ biết bao nhiêu. Hai anh em họ bắt nạt chúng ta, bà ấy cũng hầu như nhắm một mắt làm ngơ.”
An Tiểu Thái xoa trán, “Ân oán hào môn, thật sự làm Bảo Bảo nhức đầu. May mắn ta không sinh ra trong gia tộc lớn. Nguyên Thanh Chu, chúng ta xử lý hai người này như thế nào?”
Nguyên Thanh Chu vuốt đầu Tiểu Man, như đang trấn an nó, thấp giọng nói: “Báo cảnh sát.”
Vừa nói xong, Mộc Nguyệt và Mộc Thanh đều kịch liệt giãy giụa. Mộc Thanh kêu lên: “Không được! Nếu chúng ta bị bắt, sẽ không còn ai cứu mẹ ta nữa. Mộc Lãng nói, nếu trước tám giờ sáng mai chúng ta không giết được ngươi, thì sẽ…… sẽ……”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play