“Đừng vội, có gia gia ở đây, con không thể đến muộn được.”
Phùng Sơn Thủy dắt Phùng Tiểu Miêu đi, sau khi chào Nguyên Thanh Chu, ông bảo tài xế mở cửa xe cho xuống trước.
Không biết kẹt xe bao lâu, trên xe cũng có người gấp đi làm, nên tài xế đặc biệt nhường người xuống trước.
Nguyên Thanh Chu nhìn Phùng Sơn Thủy ngoài cửa sổ, thấy ông thu gọn cây gậy của mình lại, đưa cho Phùng Tiểu Miêu cầm, đeo trên lưng cô bé.
“Phi Phi, gia gia đang cõng mèo con Phi Phi.” Phùng Tiểu Miêu phấn khích reo lên.
Thấy Nguyên Thanh Chu đang nhìn, Phùng Sơn Thủy mỉm cười với cô, sau đó nhảy lên, mũi chân điểm nhẹ vào cạnh xe buýt, cả người bay vút lên cao, như một cánh bướm nhẹ nhàng, thoăn thoắt lướt qua dòng xe cộ, biến mất vào xa xa.
Mặc dù cõng một đứa trẻ, nhưng trọng lực dường như không ảnh hưởng đến ông, mỗi lần ông điểm vào nóc xe người khác lực đạo đều rất nhỏ, thậm chí người trong xe còn không nghe thấy bất kỳ tiếng động nào.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play