Nguyên Thanh Chu suy nghĩ một chút, sau đó bắt đầu lấy đồ vật từ bên ngoài ra. Tất cả đều là súng đạn, còn có thuốc nổ, loại vũ khí này.
“Bảo vệ tốt bên ngoài, đừng để người tiến vào. Vạn nhất có việc, trước tiên cho nổ thông đạo.”
Diệp Tiếu kinh hãi mở to mắt, “Ngài bây giờ muốn đi vào sao? Chúng ta ra ngoài thương lượng một chút, sau đó ta bồi ngài đi vào không được sao?”
Nguyên Thanh Chu lắc đầu, nhấc tay đè chặt vách núi, “Yên tâm, núi sập, ta cũng có thể đi ra.”
Vừa dứt lời, không đợi Diệp Tiếu giữ lại, Nguyên Thanh Chu lóe lên liền biến mất. Chỉ để lại Diệp Tiếu một mình nhìn đống vũ khí trên mặt đất, mờ mịt không biết phải làm sao.
Lúc này, cửa sơn động bỗng nhiên truyền đến vài tiếng cảnh báo dồn dập. Nghe tiếng còi có thể phân biệt được ý tứ. Diệp Tiếu toàn thân rung động, cầm lấy hai khẩu súng tự động loại nhỏ từ dưới đất, nhét mấy cái băng đạn khắc minh văn rồi chạy ra ngoài.
Chỗ chết tiệt này của bọn họ quanh năm suốt tháng không gặp được mấy người, hiện tại lại có người đến gần.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT