Gia gia nhìn này!" Cậu nói, giọng lanh lảnh đầy háo hức. “Con và tỷ tỷ đều được điểm cao! Bài kiểm tra của tỷ tỷ là 150/150, còn của con là 142/150! Lão sư còn khen bọn con thông minh, học thuộc nhanh và viết chữ rất đẹp nữa đó!”
Thiên Nhận Tuyết đứng bên cạnh khẽ cười, đôi mắt cong cong ánh lên sự dịu dàng, nhưng cũng không giấu được niềm vui khi em trai hào hứng khoe thành tích của cả hai.
Thiên Đạo Lưu cầm lấy hai bài kiểm tra, ánh mắt chăm chú lướt qua từng con chữ ngay ngắn và số điểm hoàn hảo trên tờ giấy. Gương mặt ông thoáng giãn ra, ánh mắt vàng kim ánh lên một tia tự hào không thể che giấu. Ông khẽ cười, giọng nói trầm ấm vang lên:
“Không hổ là hai bảo bối của ta. Các con đúng là niềm tự hào lớn nhất của gia gia!”
Ông đặt hai tờ bài kiểm tra sang một bên, cúi xuống nhìn hai đứa trẻ, ánh mắt hiền từ nhưng lại mang theo vẻ tinh nghịch. Ông giả vờ hỏi, dù trong lòng đã biết rất rõ:
“Vậy, rốt cuộc Tuyết Nhi và Lạc Nhi muốn được thưởng gì nào?”
Thiên Nhận Tuyết và Thiên An Lạc đồng loạt nở nụ cười, như thể đã chờ đợi câu hỏi này từ lâu. Thiên An Lạc nghiêng đầu, kéo tay tỷ tỷ mình, ánh mắt đầy chờ mong, trong khi Thiên Nhận Tuyết khẽ cắn môi, cố nhịn không cười lớn. Nhưng cả hai đều cảm nhận được sự yêu thương không gì sánh bằng từ ánh mắt của ông nội mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play