Trong Đại Từ Ân Tự, Huyền Trang mặc một bộ tăng y màu trắng, ngồi ngay ngắn trên bồ đoàn, hai bên là hai vị tăng nhân áo đen cũng đang ngồi xếp bằng.
Da mặt của Huyền Trang đại sư trắng như ngọc, giống hệt như ngọc dương chi Côn Lôn, dưới ánh chiều tà hắt vào từ cửa sổ, còn ánh lên một vầng sáng mờ ảo.
Hai năm nay, vị hòa thượng này ngày càng không giống người thường. Ai cũng nói, từ sau khi tự mình đốn ngộ một năm rưỡi trước, Huyền Trang đại sư sắp lập địa thành Phật.
– Ngươi không nên đi. Trên đời này vốn không có tình yêu vô cớ, cũng không có lòng hận thù vô cớ. Một khi đã có yêu hận, đó chính là một đoạn nhân quả cần phải kết thúc. Một đoạn nhân quả chính là một thế giới. Thế giới sẽ không vì ngươi trốn tránh hay đối mặt mà thay đổi, nó chỉ đi theo con đường vốn có của mình. Tất cả mọi người chẳng qua chỉ là những con phù du trong thế giới này, sớm sinh tối tử cũng không ảnh hưởng gì đến thế giới. Ngươi có quan tâm một con phù du trong cuộc đời hữu hạn của nó đã giết chết một con phù du khác không?
– Nói như vậy, ta dù có chịu thua Lý Tích hay cứng rắn chống lại, kết quả đều như nhau?
Khó khăn lắm mới được Huyền Trang đại sư tiếp kiến một lần, Vân Sơ định hỏi cho rõ ràng. Dù sao đi nữa, Huyền Trang đại sư có lẽ là người gần với thần linh nhất ở Đại Đường.
Huyền Trang đại sư nhìn Vân Sơ với ánh mắt hiền từ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT