Lôi Chiêm Càn chậm rãi nói:
"Rượu có ngon đến mấy cũng phải có người biết phẩm, nếu không, để trâu gặm mẫu đơn, há chẳng phải khiến người ta tan nát cõi lòng hay sao! Ta sống bằng nghề cất rượu, ba năm ủ, mười năm cất vào hầm, bán cho kẻ có tiền, tặng cho người biết vị."
"Hay cho câu "Bán cho kẻ có tiền, tặng cho người biết vị!"
Văn thơ ca ngợi rượu trong thiên hạ, cũng chỉ đến vậy mà thôi!"
Trọng Huyền Thắng khen không dứt miệng:
"Lôi huynh có thể nói ra được những lời này, Thập Nhất hoàng tử không cần phải lo nữa!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play