Nhìn thấy khoai tây và khoai lang, mắt họ đỏ hoe. Hơn nữa, cả một nồi lớn đều cho họ ăn.
“Cảm ơn! Cảm ơn! Chúng tôi không thể đền đáp ân tình của các ngươi. Chúng tôi nhất định sẽ dùng cả đời sở học để cùng các ngươi xây dựng căn cứ! Tuyệt đối sẽ không lười biếng, cũng sẽ không ăn bớt nguyên vật liệu!”
Lục Tinh Đường bảo họ yên tâm ăn cơm. Tô Trình và những người khác đã bắt đầu làm việc. Ba vị lão sư đã trở về ‘phòng’ để bắt đầu viết sách thuốc. Họ bảy người thì do Lục Tinh Đường trông coi.
Nhìn thấy họ ăn như hổ đói, Lục Tinh Đường nhíu mày:
“Các ngươi không nên ăn uống thả phanh như vậy. Ăn chậm thôi, nếu không đủ, ta còn có thể nấu cho các ngươi.” Chỉ cần các ngươi làm việc trung thực là được.
Bảy người lúc này đỏ hoe mắt. Đây là điều cảm động nhất họ nghe được kể từ khi tận thế bộc phát. Tốc độ ăn cơm của họ cũng chậm lại.
Khi họ ăn xong, Lục Tinh Đường tìm ra mấy tấm biển gỗ, viết xuống những yêu cầu về nhân lực cho việc xây dựng căn cứ và điều kiện bao ăn bao ở. Nàng làm nhiều tấm biển gỗ, dự định đặt ở các giao lộ của khu Thành Quan để thu hút nhiều người hơn đến cùng họ xây dựng căn cứ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT