Hiện tại bọn họ đã biết không gian tồn tại. Không gian làm nơi ẩn náu cho mọi người, sinh con căn bản không sợ xảy ra chuyện hoặc không nuôi nổi. Chờ đến khi họ đến Lan thành, thành lập căn cứ của mình, lại có thời gian rảnh rỗi, hơn nữa nàng đã tích trữ rất nhiều sữa bột, đến lúc đó họ có thể sinh.
Nàng? Muốn sinh con sau khi tận thế kết thúc, nhưng nếu đứa trẻ đến, nàng cũng sẽ không từ chối.
Sau khi Đoạn Bách Vũ tỉnh lại, không cần Lục Tinh Đường nhắc nhở, mọi người đều chiếu cố Đoạn Bách Vũ. Đoạn Bách Vũ nhìn thấy quân phục của chiến hữu, vành mắt đỏ lên, nhưng không khóc. Chỉ là ban đêm lúc ngủ thì vụng trộm nức nở vài tiếng. Lục Tinh Đường và những người khác lặng lẽ không quấy rầy.
Chờ Đoạn Bách Vũ khỏe hơn một chút, Lục Tinh Đường phát hiện nhiệt độ vậy mà đang hạ xuống, nhíu mày thật chặt:
“Sẽ không phải là sắp biến đổi thời tiết nhỉ?”
Quý Ngôn Mặc nắm chặt tay Lục Tinh Đường, “Chỉ cần chúng ta ở bên nhau, biến đổi thời tiết thì có sao đâu?”
Tô Trình và những người khác lặng lẽ xoay người, không đứng chung với hai người. Lớn tuổi rồi, Quý Ngôn Mặc nói lời như vậy, có chút sến sẩm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play