Thấy mình bị bao vây, đám cường đạo sợ đến ngồi sụp xuống đất. Tên cầm đầu còn sợ đến khóc lớn:
"Đừng giết chúng ta, chúng ta chỉ muốn hù dọa các ngươi, lấy được vật tư của các ngươi, không hề nghĩ đến việc lấy mạng của các ngươi. Các ngươi thả chúng ta đi! Cá ở Bành Lễ Hồ các ngươi tùy tiện bắt, chúng ta mặc kệ, cầu xin các ngươi tha mạng cho chúng ta!"
"Các huynh đệ, tuy chúng ta là một đám cường đạo, nhưng chúng ta chưa từng giết người. Súng và đại đao trong tay chúng ta đều là nhặt được. Trước đó có một đám giặc cướp đi ngang qua Bành Lễ Hồ, đám giặc cướp này bị quân đội để mắt tới, quân đội đã giết bọn chúng! Những đại đao và súng này là của đám giặc cướp đó rơi ra khi chúng chạy trốn, chúng ta lén nhặt về giấu đi!"
"Sau này chúng ta dựa vào việc nhặt được đại đao và súng, đúng là có cướp vật tư của một số người qua đường, nhưng chúng ta chưa từng giết người, càng không có ăn thịt người! Còn mời các huynh đệ cho chúng ta một con đường sống!"
Chính vì bọn họ nhặt được quá nhiều súng và đại đao, hù dọa được rất nhiều người, cho nên mới có thể ở Bành Lễ Hồ sống sót dễ dàng. Bọn họ chỉ cướp một chút vật tư, chưa từng giết người.
Tô Trình:
"!!!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT