Dù có đập đầu bao nhiêu cái cũng không thể bù đắp được ân tình này.
“Tô Trình!” Lục Tinh Đường lạnh lùng nói:
“Chúng ta biết ngươi cảm kích, không cần làm vậy! Chúng ta cũng không muốn thấy ngươi như thế này! Chúng ta là đồng minh, ngươi tốt, chúng ta đều tốt! Vì vậy, ngươi phải sống tiếp, thay cho cả phần của Tô gia gia và Tô tỷ tỷ!”
Tô Trình cười cười:
“Yên tâm, ta không yếu đuối như vậy. Ta sẽ sống thật tốt. Các ngươi cũng phải sống thật tốt.”
Nhìn Tô Trình rời đi, đến khi không còn thấy bóng xe đâu, hai người lấy ống nhòm ra quan sát xung quanh. Xác định không có ai, họ thu vật tư vào không gian rồi trở về Thanh An Phong.
Rời đi gần hai tháng, Thanh An Phong trên núi cỏ dại cây dại đã mọc um tùm. Hai người vất vả leo đến giữa sườn núi mới lấy ra liềm và búa để phát quang lối đi. Họ chặt cây dại, cỏ dại rồi thu vào không gian, để dành cho việc thổi lửa nấu cơm sau này.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play