Mấy người thân thích nhà họ Du sợ hãi cực kỳ, lúc này họ mới nhận ra mồm mép của Khương Nhạc lợi hại đến mức nào. Hay thật, chỉ vài câu nói mà đã khiến toàn bộ thôn Khảm Tử đứng về phía đối địch với họ.
Du Xuân Hương run rẩy: “Chúng tôi không có ý đó...”
"Miệng thì nói không có ý đó, nhưng thật ra trong tiềm thức đã xem thường người thôn Khảm Tử chúng tôi rồi." Khương Nhạc chặn lời cô ta.
“Nếu không thì mấy người dám ngang nhiên như vậy sao? Bắt nạt thôn Khảm Tử chúng tôi không có ai đúng không? Nhưng mấy người nghĩ sai rồi, thôn Khảm Tử chúng tôi là một thôn đoàn kết, yêu thương nhau, chúng tôi là một tập thể. Bất cứ ai trong thôn bị người ngoài thôn bắt nạt, chúng tôi đều không thể chịu đựng được!”
“Chúng tôi đoàn kết lại, nhất định sẽ không bị những người ngoài thôn như mấy người bắt nạt! Sau này mấy người đụng phải người thôn Khảm Tử chúng tôi, cũng phải liệu mà làm, chúng tôi không phải là dễ bắt nạt đâu!”
Người thôn Khảm Tử bị Khương Nhạc nói đến mức không kìm được mà ưỡn ngực ngẩng đầu, thầm nghĩ: Đúng vậy, chúng tôi chính là lợi hại như thế!
Quả nhiên, không ai có thể từ chối cảm giác vinh dự tập thể.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT