Nhiếp Uyên thấy dáng vẻ ngốc nghếch của Kỷ Vô Hoan, lần đầu tiên trong đời có cảm giác dở khóc dở cười, chỉ có thể tự nhủ đừng chấp nhặt với kẻ ngốc, cơn giận cũng tiêu tan hơn một nửa.
“Đi thôi.” Nhiếp Uyên hạ giọng, dùng cử chỉ tay ra hiệu cho cậu mau theo kịp.
Nơi này không nên ở lâu.
Kỷ Vô Hoan gật đầu, thấy Từ Lôi phía trước đã chỉnh lại tư thế được Biện Nhan Đông cõng lên, liền lấy hai chiếc điện thoại ra, tìm một bài hát vang nhất trong đó, chỉnh âm lượng to hết cỡ.
Đây chính là điện thoại nhái mua sỉ, âm lượng một chiếc bằng ba chiếc, quả là pháo nhỏ!
Theo tiếng hát cao vút: “Hoa sơn chi nở đỏ rực——”
Khoảnh khắc này, không chỉ zombie trong nhà máy, mà cả zombie bên kia đường cũng chạy như bay đến, đám zombie bên dưới càng thêm hung hăng, chúng đã nhìn thấy người trên tường, tranh nhau vươn tay muốn tóm lấy họ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play