Sau này vì có Kỷ Vô Hoan ở bên cạnh, sợ bại lộ, anh cũng kín tiếng hơn nhiều.
Thật ra Nhiếp cao thủ không chỉ có một đạo cụ không gian lưu trữ, lúc tỉnh lại ngoài việc đi giày, anh còn tiện tay lấy đi sợi dây chuyền trên tủ đầu giường, thẻ bài bằng sắt hình đầu sói được treo trên sợi dây chuyền màu đen chính là một đạo cụ không gian lưu trữ.
Bên trong vừa hay có trang bị đã được nâng cấp.
Nhưng lúc này Nhiếp Uyên nói mình mang theo thuốc nổ, một đám người chơi đều tỏ vẻ “Anh mẹ nó đang đùa tôi đấy à?”
Thấy anh không hề giống đang nói đùa chút nào, Lý Đông Văn bán tín bán nghi hỏi: “Vậy chúng ta thật sự đi cho nổ cái… ổ của nó à?” Anh ta sợ bị cây nến giám thị, dùng động tác ra hiệu.
“Đúng.” Kỷ Vô Hoan tiếp tục gõ chữ: “Đợi đến lúc trời sắp sáng, chúng ta chia thành hai nhóm, một nhóm ở lại đây thu hút sự chú ý của nó, tuyệt đối không được để nó dừng lại, nhóm còn lại đi cho nổ banh sào huyệt của nó.”
Tốt nhất là lúc nó chạy về, xung quanh khu rừng trúc đó trăm mét đều không có chỗ che nắng, không kịp trốn đi, đợi đến khi mặt trời vừa lên, nó sẽ chết chắc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play