Điều này rất không hợp lẽ thường, càng kỳ lạ hơn là, với sự nhạy bén của Kỷ Vô Hoan, vậy mà lại hoàn toàn không nhận ra điều này.
Chẳng lẽ khi tìm thấy cậu ta, sau khi nói xong vài câu cuối cùng thì cậu ta đã chết rồi? Chỉ là ảo giác che mắt bọn họ, nên ba người cùng nhau khiêng xác đến đây, rồi treo cậu ta lên?
Vết máu trên khe cửa cũng là vì lý do này?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện, Kỷ Vô Hoan lại càng muốn nôn, cậu cố gắng loại bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu, tự nhủ là mình đang suy diễn quá nhiều.
Thậm chí cậu còn nghi ngờ, nếu không phải vì người chơi giết người chơi sẽ bị trừ điểm, thì phó bản này sẽ trực tiếp thao túng bọn họ tàn sát lẫn nhau cũng không chừng.
Lý Đông Văn cũng bị cảnh tượng trước mắt dọa không nhẹ, liên tục lùi về sau hai bước, trong lòng sinh ra sợ hãi, giọng nói run rẩy nói: “Chúng, chúng ta về thôi… Chỗ này quỷ dị quá… Thật sự, tôi chưa bao giờ thấy chuyện đáng sợ đến vậy, phó bản lần này khó quá… Sao lại khó đến thế… Tôi không muốn chết… Tôi không muốn chết…”
Con người sợ chết, đặc biệt là sợ chết một cách không minh bạch, điều đáng sợ nhất trên đời này chính là những thứ chưa biết, không thể lý giải được.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT