Lúc này Kỷ Vô Hoan lấy hai chiếc chuông ra, một cái buộc vào cổ tay mình, một cái cưỡng ép nhét cho Nhiếp Uyên.
Như vậy chỉ cần động đậy sẽ phát ra âm thanh, cho dù bị khống chế muốn tháo xuống cũng sẽ phát ra âm thanh, nói không chừng có thể cảnh tỉnh lẫn nhau, trước đó La Lan bị khống chế cắt cổ tay tự sát, chính là vì tiếng thét chói tai đã gây ra sự chú ý của họ, mới sống sót được.
Thà làm gì đó còn hơn không làm gì, coi như là ngựa chết thành ngựa sống đi, làm xong những việc này Kỷ Vô Hoan định tối nay cứ nghỉ ngơi cho khỏe, dưỡng đủ tinh thần ngày mai tái chiến còn hơn là lo lắng bất an.
Nhìn lại Nhiếp Uyên vẫn đang vô cớ tức giận, cậu xáp tới làm nũng nhõng nhẽo dỗ dành hai câu cũng không ăn thua, nên kệ mẹ anh luôn.
Cậu bây giờ vừa mệt vừa buồn ngủ, lén sau lưng Nhiếp Uyên tháo kính áp tròng ra, sau đó nằm bò ra sofa vậy mà ngủ thiếp đi thật.
Cũng không biết thật sự là may mắn, hay là hôm qua đã chết đủ số lượng người rồi, nói chung đến sáng, cả hai người đều bình an vô sự.
Kỷ Vô Hoan đeo lại kính áp tròng, đồng thời thay quần áo sau lưng sofa, lúc thay quần áo cũng không quên lả lơi hai câu, dùng lời lẽ trêu chọc người đàn ông đang quay lưng về phía mình, câu nào câu nấy đều dam dang trần trụi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play