“Đạo cụ?” Kỷ Vô Hoan nhớ tới phần thưởng thêm mà hệ thống vừa nói: “Đạo cụ còn có thể mua bán được nữa à? Có những gì?”
Lâm Cương thật thà lắc đầu: “Tôi cũng không biết… Thật ra lần đầu tiên chơi game tôi đã qua màn rất kỳ lạ.”
Lâm Cương ở bên ngoài là một đầu bếp bình thường của khách sạn, ngoài ý muốn bị ngã lầu rồi bị kéo vào game Rubik. Sau này anh ta thấy trên diễn đàn nói rằng tuyệt đại đa số người mới nếu lần đầu tiên đã gặp phải những màn chơi thuộc loại trận chiến sinh tử thì đều không sống được, tỷ lệ sống sót cực kỳ thấp, cho nên vận may của anh ta rất tốt.
Trong lúc nói chuyện hai người cũng không dừng lại, đi lên tầng hai.
Bọn họ lại nhìn thấy một vũng máu trên mặt đất, nói chính xác hơn là một vệt máu dính nhớp và đầy những dấu tay máu trên mặt đất, lan ra từ căn phòng đầu tiên bên trái.
Nhớ tới cảnh tượng thê thảm trước khi chết của người kia, Kỷ Vô Hoan và Lâm Cương đều có chút sởn gai ốc, nhưng vẫn khắc phục nỗi sợ hãi, bước qua nó tiến vào trong phòng.
Ngoại trừ tấm thảm gần như bị máu nhuộm thành màu đỏ sẫm, bố cục ở đây rất giống với căn phòng mà Kỷ Vô Hoan tỉnh lại, chỉ là bàn ghế tủ đầu giường đều bị đánh đổ, trên mặt đất có một cái vỏ chai bia vỡ tan, có thể thấy được, người kia vừa rồi đã giãy giụa rất kịch liệt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT