Tiểu Hắc tiếp tục kể: “Sau đó, Y Cam tiên sinh vẫn ở lại nông trại, đợi đến khi phu nhân qua sinh nhật, hắn đi đến ruộng lúa mì để kiểm tra vụ lúa xuân mới trồng, rồi lại đến chuồng ngựa chăm sóc con ngựa yêu quý của mình.”
“Chăm sóc ngựa?” Đồ Nhiễm thắc mắc, “Theo như lời ngươi nói trước đó, ngươi đi cho ngựa ăn thì phát hiện Y Cam tiên sinh đang nằm trên đống cỏ khô.”
“Đúng vậy.” Tiểu Hắc thừa nhận, đồng thời nhìn Đồ Nhiễm một cách nghiêm túc, không hiểu tại sao nàng lại hỏi như vậy.
“Nếu Y Cam tiên sinh đã đi cho ngựa ăn, vậy tại sao ngươi còn muốn đi một chuyến nữa?” Đồ Nhiễm nhìn chằm chằm Tiểu Hắc.
Tiểu Hắc sững sờ một lát, “À…… là thế này, có lẽ ta nói chưa rõ ràng nên khiến ngài hiểu lầm. Y Cam tiên sinh kinh doanh một chuồng ngựa rất lớn, có rất nhiều ngựa, còn Y Cam tiên sinh chỉ có một con ngựa yêu quý. Y Cam chỉ đi cho con ngựa yêu quý của mình ăn, chứ không phải cho tất cả ngựa ăn.”
Đồ Nhiễm: “……”
Chính nàng mới là tên hề.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT