Trầm Tường uống mấy ngụm đã có chút không chịu nổi.
Lúc này hắn chỉ nhấp môi, thấy Dư Nghiêm cứ thế dốc từng bát lớn vào miệng, trong lòng hắn thầm khâm phục.
Loại rượu này mà người phàm uống phải, chắc chắn sẽ mất mạng.
"Lão đệ, xem ra từ trước tới giờ ngươi chưa từng uống loại rượu này bao giờ nhỉ." Dư Nghiêm thấy dáng vẻ của Trầm Tường thì cười ha hả nói: "Thật ngại quá, lão ca ta bây giờ nghèo, tạm thời không mua nổi rượu ngon, đành phải để ngươi chịu thiệt vậy."
"Dư đại ca, chẳng phải ngươi là con của tộc trưởng sao, sao lại nghèo túng đến thế?" Trầm Tường cười nói.
Hắn cố gắng lắm mới uống hết nửa bát, suýt chút nữa thì phun ra lửa.
Dư Nghiêm thở dài: "Cũng bởi ta không làm nên trò trống gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT