Trầm Tường ước gì đại quốc sư bên kia đừng ra tay, như vậy Tiêu Ngọc Lan có thể nghỉ ngơi một thời gian, vì nàng vừa giao đấu với bọn chúng đã bị thương rồi.
“Cửu Tiêu Thần Kiếm năm xưa đã bại dưới tay cha ta, bị cha ta làm hư hại.
Hôm nay, ta sẽ khiến thanh kiếm này bị hủy hoại hoàn toàn!” Lúc này, hắn cầm Đế Tôn Đỉnh, càng khiến bản thân thêm tự tin vào thực lực của mình.
“Năm xưa Lục Đạo Biến của cha ngươi nát bươm, sao ngươi không nhắc đến? Thanh kiếm này của ta tuy hư hại, nhưng đối phó với ngươi vẫn dư sức, chỉ bằng cái phá đỉnh trong tay ngươi còn chưa đủ sức chống lại đâu.” Trầm Tường biết Cửu Tiêu Thần Kiếm đã trở nên vô cùng đáng sợ, nhưng rốt cuộc nó có sức mạnh đến mức nào thì chính hắn cũng không hay.
“Hừ, một kẻ đến từ thế giới cấp thấp lại tự cao tự đại đến thế.
Đừng tưởng mình biết luyện vài lò thần đan là có thể kiêu ngạo cuồng vọng! Lão đan thần kia còn bị ta đánh cho chạy mất, huống chi là ngươi.
Một luyện đan sư như ngươi thì nên ngoan ngoãn ở trong phòng luyện đan, vâng lời sai bảo của chúng ta như chó vậy!” Tiêu Viễn Binh không ngờ Trầm Tường lại biết chuyện này, quả thật năm xưa nó đã bị hư hại nghiêm trọng đến mức không thể sử dụng được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play