Lưu Cường liếc mắt nhìn túi trữ vật trống không của mình, sắc mặt ngưng trọng chưa từng có.
Hắn đảo mắt về phía tiểu đệ đang đi phía sau, ánh mắt lóe lên vẻ nghi hoặc:
“Ngươi nói Đoạn Tử Duy sao lại… bỗng nhiên không thích rải linh thạch nữa?”
Trước kia dù Đoạn Tử Duy vui vẻ hay nổi giận, đều thích dùng linh thạch ném người. Có khi vận may tốt, bị ném trúng còn lời được cả pháp khí và đan dược.
Những năm qua, Lưu Cường đã luyện thành tuyệt kỹ chỉ cần nhìn thấy bóng dáng Đoạn Tử Duy là có thể đoán được tâm tình hắn ra sao.
Nhưng dạo gần đây…
Đừng nói linh thạch, đến mồm hắn nói cũng gần rộp cả lên, vậy mà Đoạn Tử Duy ngay cả liếc mắt cũng chưa từng nhìn hắn một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT