Việc đúc lại Kiếm Tâm trong vòng một tháng với nhiều kiếm tu, chỉ cần nghe thôi cũng thấy không khác gì chuyện hoang đường vậy mà nàng lại làm được.
Trước kia, người ta chỉ đơn thuần cho rằng Hứa Vãn Từ thiên phú hơn người. Nhưng giờ nghĩ lại, trong một tháng đó, nàng đã dồn ép bản thân tới mức nào?
Vì một người mà cam tâm tình nguyện chết loại tình yêu đó tuy khiến người khác cảm động, nhưng chết thì quá dễ dàng, chỉ cần một khoảnh khắc quyết tuyệt là đủ.
Còn vì một người mà tồn tại, vì một người mà dốc hết toàn bộ sức lực, chạm tới giới hạn mình có thể chịu đựng, thậm chí vượt qua cả giới hạn ấy điều đó mới thật sự khiến người khác chấn động, khiến lòng người đau đớn.
Một trăm năm qua, Hứa Vãn Từ quá khổ rồi.
Khổ đến mức người ta thà nghĩ rằng tất cả chỉ là một câu chuyện, một kịch bản trong thoại bản, chứ không mong sự thật đau lòng ấy lại rơi xuống thân nàng.
Bên cạnh Nhị trưởng lão, vị Đại trưởng lão xưa nay luôn nghiêm khắc không nói cười, cũng khẽ thở dài và dời ánh mắt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT