Mạch Gia Nghi quay đầu nhìn về phía đồng môn, trên mặt là bất lực.
“Sư huynh sư tỷ, ta đã dốc hết toàn lực, nhưng là phệ tiên đằng vẫn không hề bị tổn thương gì.” Mạch Gia Nghi lui về bên người Lục Vãn Du, nói.
Lục Vãn Du thấy nàng không vui, liền an ủi: “Ngươi đã giúp rất nhiều rồi, ít nhất bây giờ chúng ta đều biết, không dùng linh lực công kích phệ tiên đằng thì nó sẽ không có phản ứng.”
“Nhưng chúng ta cũng biết, không dùng linh lực công kích phệ tiên đằng thì không thể phá vỡ phệ tiên đằng đoạt được cái cốc.” Yến Hoài nói.
Nhạc Hân nhức đầu nói: “Cho nên, chúng ta lại rơi vào tình cảnh tiến thoái lưỡng nan.”
Từ đầu đến giờ, bọn họ luôn rơi vào tình cảnh khó xử như thế này.
“Nếu cứ tiếp tục công kích, có lẽ vẫn có thể ảnh hưởng đến phệ tiên đằng, chỉ là, thời gian của chúng ta có hạn. Nhưng nếu vận dụng linh lực… có lẽ giây tiếp theo chúng ta sẽ trở thành mục tiêu công kích của phệ tiên đằng.” Nhiếp Hòa Phong cau mày nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play