Con chó con vẫn kêu hừ hừ trong ngực, sợ làm bẩn xe và tấm thảm của người khác, nàng ôm chặt con chó nhỏ vào lòng, không dùng tấm thảm.
Mục Tu Trạch nhìn thấy hành động của nàng, "Đắp cho nó đi, trông nó đáng thương quá, thảm vẫn còn nhiều."
Từ Thanh Thiền khẽ mím môi, "Cảm ơn."
Vẻ mím môi cười của băng mỹ nhân mang đến một vẻ đẹp tương phản, Mục Tu Trạch lại thích ngắm nhìn những điều đẹp đẽ nhất.
"Chỉ là một tấm thảm thôi, Từ tiểu thư người đẹp tâm thiện, có đáng gì đâu."
"Mục tiên sinh cũng là một người ấm áp."
Câu nói này của Từ Thanh Thiền không phải là nịnh nọt, mà là thật lòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play