Nhân gian, đất Định Bình phủ. Ngoài thành là lầu môn cao vút nguy nga, bên trong thì phồn hoa như gấm, thương nhân qua lại tấp nập, náo nhiệt vô cùng.
Thiếu niên cõng chiếc tay nải còn hơi ướt, lộc cộc đập vào lưng, xoa xoa eo rồi đứng trước cửa thành, đôi mắt sáng rỡ, thần sắc đầy háo hức.
A Đồng hơi rung đôi tai, nghe tiếng người ồn ào từ trong thành vọng ra, lại ngửi được mùi cơm canh thoang thoảng lan trong gió. Bụng hắn lập tức “ục ục” một tiếng vang lên, hưng phấn tăng vọt.
Hắn chẳng nói chẳng rằng, cất bước chạy thẳng vào thành, đem những lời căn dặn kỹ càng của A Nạp về “quy củ nhân gian” ném sạch ra sau đầu, quên sạch sẽ!
Người trong thành qua lại như mắc cửi. Thủ vệ cửa thành thấy hắn chỉ là một tiểu hài nhi liền chẳng mấy để tâm, chỉ bởi hắn có gương mặt tuấn tú, liền lười biếng tựa người vào tường, ngáp một cái rồi thôi.
Thế là, thủ vệ tận mắt chứng kiến tiểu thiếu niên sinh khí dồi dào kia, vừa vào cửa thành được vài bước đã vui vẻ chạy vọt đến quầy hàng bán bánh bao thịt. Hắn ngẩng đầu nhìn ông chủ bụng tròn một lúc lâu, rồi chỉ tay về xửng bánh bao nóng hổi, rất lễ phép hỏi:
“Đại thẩm! Ta có thể ăn không? Ơm, cái này.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT