Bữa trưa rất đơn giản, chỉ có 3 món ăn và một bát canh, một người ăn vẫn rất đầy đủ. Tiểu Hoa không có khẩu vị gì, tùy tiện ăn hai miếng, uống hết bát canh, rồi lại trở về giường nằm.
Thức ăn hầu như không động đến, cơm vẫn còn nhiều, Tiểu Hoa liền bảo Xuân Thảo ăn. Từ khi nàng vào ở gian phòng này, Xuân Thảo không còn ăn cơm cùng nàng nữa. Tiểu Hoa cũng không ép, mỗi lần Xuân Thảo ở đây, nàng đều chia một phần ra, dù sao đồ ăn nhiều nàng cũng ăn không hết.
Xuân Thảo ăn cơm, thu dọn bàn ăn, rồi ngồi trước giường thêu thùa may vá, vừa làm vừa nói chuyện vu vơ với Tiểu Hoa.
"Tiểu Hoa cô nương, ta thấy thật ra thì ngươi không cần phải đi làm việc, hà tất phải chịu khổ như vậy. Ta thấy Điện hạ rất thích ngươi, ngươi cứ xin Điện hạ cho ngươi một danh phận đi."
Xuân Thảo đã muốn nói điều này từ lâu, nhưng không biết mở lời thế nào. Tiểu Hoa tỷ tỷ nhìn bề ngoài có vẻ là người ít nói, nhưng bên trong lại rất có chủ kiến, đôi khi ngay cả Xuân Thảo cũng không biết nàng đang nghĩ gì.
Trước kia thì không nói, bây giờ người đã dọn đến ở trong điện, rõ ràng đây là đãi ngộ mà chỉ có thị thiếp mới có, vậy mà nàng vẫn phải đi làm việc vặt của một cung nhân.
Tiểu Hoa không biết phải nói với Xuân Thảo thế nào, chỉ có thể ậm ừ nói một câu: "Ta thấy như vậy cũng tốt."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play