Nàng lén nhìn Cảnh vương, thấy hắn sắc mặt nhợt nhạt, đối với cung nhân đang quỳ dưới đất dập đầu, dập đầu đến đáng thương mà làm như không thấy, không thèm liếc mắt một cái, vẫn còn đang thất thần.
Nửa ngày sau, một giọng nói nhàn nhạt vang lên.
"Đi ra ngoài."
Phúc Thuận đã sớm trừng mắt nhìn Tú Vân, hận không thể trừng chết nàng. Nghe thấy mệnh lệnh, không kiên nhẫn phất tay ý bảo Tú Vân mau chóng đi xuống. Trong lòng đồng thời mắng, chẳng lẽ không thể tỉnh táo một chút sao? Loại hình thức cũ rích này thật sự hữu dụng sao, hắn Phúc gia gia cũng không cần phải vắt óc suy nghĩ! Vẫn là Tiểu Hoa nha đầu kia bớt lo, người cũng biết tiến tới.
Nghĩ vậy, hắn nhìn về phía Tiểu Hoa đang "đứng làm cột" một bên càng thêm vừa lòng.
Tú Vân sắc mặt trắng bệch, chân mềm nhũn không thể đứng dậy, trong miệng vẫn còn muốn cầu xin tha thứ, Tiểu Hạ Tử không biết từ lúc nào xông ra, trên mặt tươi cười, ra tay lại không chút khoan dung túm lấy Tú Vân đang chật vật kéo ra khỏi điện.
Tú Vân trở lại phòng cung nhân, những người khác phản ứng và cách Tú Vân tự mình ứng phó như thế nào tạm thời không nhắc đến, ngay khi nàng thấp thỏm bất an lại mang theo một tia may mắn, vào lúc ban đêm Tiểu Hạ Tử đến thông báo Tú Vân về sau sẽ làm việc ở trong đình viện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play