Hôm đó sau khi trở về nhà, Hứa Trạch Dã liên tiếp gặp rất nhiều cơn ác mộng kỳ lạ.
Trong mơ, Trĩ Ngư vẫn mặc chiếc sơ mi trắng xinh đẹp, ngẩng khuôn mặt nhỏ ngoan ngoãn mềm mại lên cười với hắn, còn nắm lấy tay hắn cùng đi dạo. Mỗi bước chân, mái tóc khẽ đung đưa phía sau, lắc lư như chiếc đuôi thỏ con, đáng yêu đến lạ.
Khung cảnh xung quanh tựa hồ giống hệt nơi hắn từng tưởng tượng sẽ tổ chức hôn lễ — một nhà thờ kiểu Tây rực rỡ. Vậy nên Hứa Trạch Dã cầm tay Trĩ Ngư, dẫn cậu đi đến trước một ô cửa sổ hoa mỹ.
Hắn lấy từ trong ngực ra chiếc nhẫn kim cương đã chuẩn bị sẵn, ánh sáng lấp lánh chói mắt. Hứa Trạch Dã đeo chiếc nhẫn xa hoa ấy vào ngón tay mảnh khảnh của Trĩ Ngư, đồng thời chăm chú nhìn vào đôi mắt lam của cậu, giọng trầm thâm tình: “Bảo bối, gả cho anh… được không?”
Người vây xem xung quanh liền ồn ào hô vang, từng đợt từng đợt: “Gả cho hắn đi! Gả cho hắn đi!”
Trong mơ, Hứa Trạch Dã cũng khẩn trương đến mức trái tim như quả bóng căng phồng, chỉ cần thêm một lực nhỏ liền “bang bang” muốn nhảy vọt khỏi cổ họng. Tai hắn ù đi, mọi âm thanh đều trở nên mơ hồ.
Hắn chỉ còn nhớ rõ khoảnh khắc khi nhẫn lồng vào tay Trĩ Ngư, gương mặt cậu bỗng đỏ bừng, hàng mi đen run rẩy rũ xuống, ánh mắt e lệ nhìn hắn — ngay cả đầu ngón tay mảnh mai bị hắn nắm cũng hồng rực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play