Cố Ngọc nói: “Khuê phòng?”
Quân Trạch đáp: “Thế tử nhà họ Cố vốn là kẻ hái hoa, nơi này tự nhiên thành khuê phòng rồi.”
Cố Ngọc mặt đầy vạch đen: “Ngươi thật là chẳng biết xấu hổ.”
Quân Trạch bật cười khẽ, ánh mắt từ trên xuống dưới dò xét nàng một lượt, rồi hỏi:
“Ngươi không bị thương chứ?”
Đối diện với con gấu to lớn kia, bị thương vốn khó tránh nhưng so với vết thương của Quân Trạch thì chẳng đáng gì.
Cố Ngọc đáp: “Không.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play