Khi Thẩm Du tỉnh lại, một cánh hoa phấn hồng khổng lồ che khuất tầm mắt.
Hắn khẽ giật mình, nhưng không run sợ. Vừa định đứng dậy thổi bay cánh hoa, đã có người từ phía trên nhẹ nhàng lấy nó đi.
Thẩm Du lúc này mới nhìn rõ cảnh vật xung quanh. Nơi này tiên khí dày đặc, trời xanh vời vợi, mây trắng bồng bềnh. Bốn phía mênh mông vô tận, nhưng ngay trung tâm lại sừng sững một cây đại thụ, dáng vẻ ước chừng đã sống mấy vạn năm.
Cây cao hàng trăm trượng, rễ đâm sâu vào mây, gió thổi qua vẫn bất động. Cành lá sum suê, Thẩm Du cúi nhìn xuống, thoáng nghĩ nếu lỡ rơi thì có mấy phần may mắn được đỡ.
"Muốn thử sao không thử luôn đi?"
Thẩm Du ngẩng đầu nhìn về phía người vừa giúp hắn gỡ cánh hoa - bởi giờ nó đang che mắt người kia.
Lâm Hựu nằm thong dong trên cành cây, tay gối đầu, nhàn nhã huýt sáo như vừa gặp chuyện vui. Dù mắt bị che, Thẩm Du vẫn cảm nhận được nụ cười của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play