Lúc này Vân Phong còn chưa có được vẻ trang nghiêm như mười năm sau, chỉ mới manh nha hình dáng ban đầu mà thôi.
Lại nữa, xa xa không thể so với Tĩnh Vũ phủ.
Mộc Diệp Sinh nheo mắt khi nghe câu đầu, giờ chăm chú nhìn túi hạt, giọng không còn vui vẻ: "Ủa? Tiểu Thẩm sư đệ vội về, ngoài dẫn đồ đệ còn có việc gấp?"
"Ừ." Thẩm Du cúi đầu, nhẹ nhàng lắc túi hạt.
Đột nhiên, hắn ngẩng lên nở nụ cười với Mộc Diệp Sinh. Vẻ thư thái ấy khiến Mộc Diệp Sinh giật mình - đã lâu lắm rồi hắn không thấy Thẩm Du như vậy.
Khiến hắn không tự giác thở phào nhẹ nhõm.
"Là gì vậy?" Mộc Diệp Sinh nghe chính mình khẽ hỏi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT