Nàng nhẹ nhàng thở ra, vừa muốn cười theo, lại nghe Chu Lăng nói tiếp, "Bất quá chắc là hắn với bạn gái cãi nhau, vừa rồi ta thấy hắn xem xong tin nhắn, mặt đen như đáy nồi ấy, đáng sợ quá... Ơ? Ngươi run cái gì vậy?"
Lạc Chiêu lau mồ hôi lạnh, xua tay, "Không sao, ta chỉ là... cũng thấy hơi ghê."
Thành phố Z nổi tiếng với núi tuyết, để tiện cho việc quay chụp, mọi người vào ở khách sạn nội bộ khu cảnh quan. Độ cao so với mặt biển rất lớn, muốn ra vào cần ngồi xe cáp.
Ngược lại, bốn phía đều là những trấn nhỏ thôn quê, khách sạn đầy đủ tiện nghi, cũng không có gì cần thiết phải xuống núi, nên các nàng đều không có ý kiến gì.
Đến khách sạn đã khuya, mọi người nhanh chóng thay trang phục mùa đông, xem như cảm nhận một chút sự kích thích khi chuyển từ mùa hè sang trời đông giá rét.
Trong đội còn có mấy người phương nam, chưa kịp ăn cơm, đã nóng lòng muốn xông ra ngoài đắp người tuyết.
Lạc Chiêu không đi cùng, nhiệt độ không khí giảm đột ngột, nàng có chút không thích ứng được, bọc mình kín mít như cái bánh chưng, rồi xuống lầu gọi một chén canh gừng, mới thấy ấm áp hơn chút, chậm rãi đi về phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play