Lạc Chiêu nhịn xuống đầy bụng muốn oán trách, mím môi không dám tùy tiện mở miệng nữa.
Trần Chỉ Lan hít sâu vài hơi để đè nén lửa giận, bưng chén trà bên cạnh lên nhấp một ngụm, lúc này mới tiếp tục mở miệng: “Nhạc tiểu thư, ta biết ngươi coi như là bạn của hắn, đồng tình với những gì hắn phải chịu đựng ở Trần gia, hi vọng hắn có thể phản kháng, có thể sống là chính mình, càng hi vọng hắn có thể xa lánh chúng ta…”
Giọng điệu của nàng dần dần nặng nề, cười lạnh một tiếng.
“Nhưng một đám xương già như chúng ta đều đang nơm nớp lo sợ sống qua ngày, hắn muốn không đếm xỉa đến sao? Làm sao có thể?”
Trần Chỉ Lan nặng nề đặt chén trà xuống, thanh âm từng chữ đâm thẳng vào tim gan.
“Trên người hắn mang dòng máu Trần gia, sứ mệnh và trách nhiệm của hắn từ giây phút sinh ra đã được quyết định! Cho dù hắn không cần, người khác cũng sẽ như sói đói chụp mồi mà để mắt tới hắn!”
“Ngươi muốn hắn làm người bình thường, không tranh không đoạt, vậy khi những người đó tìm tới hắn, khi hắn nhất định phải gánh vác trách nhiệm của mình… Đến lúc đó làm sao bây giờ? Chẳng lẽ vẫn trốn sau lưng ngươi? Ngươi có thể bảo vệ được hắn sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play