Đi qua một khúc quanh, vừa vặn bắt gặp Hoắc Tân đang đứng ở cửa một phòng.
Cửa mở ra, Hoắc Tân đứng ở cửa.
Một cánh tay trắng như tuyết từ trong khung cửa vươn ra, ôm lấy cổ Hoắc Tân: “Cuối cùng anh cũng đến rồi? Em nhớ anh lắm.”
Hoắc Tân khẽ cười: “Có nhớ thật không?”
Người phụ nữ cũng cười, giọng rất thanh thúy, cứ vậy ôm lấy cổ hắn, kéo hắn vào trong.
Cửa "cạch" một tiếng đã khóa lại.
Đầu ngón tay Hứa Tĩnh run rẩy, chiếc khuy măng sét trong tay vô tình lăn xuống thảm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play