Kỳ Tư Niên tò mò không biết nàng bây giờ có biểu cảm gì.
Hắn cúi đầu nhìn nàng, nàng khẽ cúi đầu, muốn khóc không khóc, một bộ dáng vẻ yếu đuối như hoa bạch trà, đặc biệt khiến người ta thương xót.
Chu Vân vừa định mắng nàng, thì nghe thấy Kỳ nãi nãi hiền hòa nói: “Sao có thể trách con được? Con mới là người chịu ấm ức.”
Kỳ Quang Viễn cũng ôn tồn nói: “Đúng vậy, con mau ngồi xuống đi, không cần để ý đến hắn.”
Trọng Hi Nhiên gật gật đầu, lại giơ cánh tay lên: “Nhưng mà biểu đệ cũng quá đáng, véo con bầm cả tay.”
Chu Vân: “……”
Nàng trước kia sao không nhận ra Trọng Hi Nhiên thảo mai đến vậy?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT