Mưa vẫn xối xả như cũ, gần về chiều, thỉnh thoảng bầu trời lại lóe lên vài tia chớp. Ngày nào cũng vậy, mọi người đều đã quen. Chỉ là hôm nay, những tia chớp này lại xẹt ngang qua màn trời, ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc quan sát của mọi người, thậm chí khiến họ nghe không rõ màn trời nói gì.
"Tia chớp khó chịu quá!"
Màn trời nói toàn là chuyện quan trọng mà! Ôn Lâm Lâm sốt ruột đến muốn chết. Vốn dĩ trong phòng, tiếng mưa đập vào kính ào ào đã khiến cô hơi khó nghe tiếng màn trời, giờ lại còn sấm sét nữa!
[Nội loạn và ngoại xâm này, nói cho cùng đều là nhân họa (hoạ do con người gây ra), sẽ luôn thay đổi tùy theo lựa chọn của mọi người, nên phần này xin dừng lại ở đây.]
[Tiếp theo, chúng ta hãy nói về các bệnh truyền nhiễm do mưa lớn kéo dài và nước ngập mang lại.]
Ôn Lâm Lâm nóng nảy. Nếu nói đến bệnh truyền nhiễm, phần nội dung này còn quan trọng hơn những gì vừa nói. Dù sao, có quốc gia và quân đội bảo vệ, những nội loạn ngoại xâm kia cũng không đến lượt dân thường như họ phải lo lắng, họ cũng không lo nổi. Nhưng bệnh truyền nhiễm này lại liên quan trực tiếp đến mạng sống của mỗi người!
"Trương Hiểu, cậu có nghe rõ tiếng màn trời không?" Ôn Lâm Lâm theo bản năng hỏi, hỏi xong mới phản ứng lại, "Ôi, tôi quên mất, cậu không nhìn thấy màn trời."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play