Bây giờ trông cỗ máy làm kẹo bông gòn này không lớn, phần bồn bên ngoài làm bằng inox chỉ to bằng chiếc chậu rửa mặt, toàn bộ thân máy được gắn vào quầy hàng rong.
Vì đã dùng từ rất lâu nên trông nó khá cũ kỹ, trong bồn còn dính đầy những sợi đường nhiều màu.
Vệ Nguyệt Hâm nhìn một lúc rồi hỏi lão Đường: "Ông dùng cái này để tạo ra mấy con vịt con kỳ quái đó à? Nhưng ngoài cái này ra, ông còn có thể lấy sợi đường từ những con vịt đã có sẵn để làm ra con vịt con mới nữa không?"
Ông ta đáp: "Những con vịt được kéo ra như thế chỉ có thể tồn tại trong thời gian ngắn, chỉ có những con được tạo ra từ cỗ máy này mới có thể tồn tại lâu dài, giống như con mà cô đã bắt đi đó."
Vệ Nguyệt Hâm hỏi tiếp: "Vì sao cỗ máy này có thể tạo ra thứ kỳ lạ đó?"
Ông ta lạnh nhạt nói: "Tôi không biết. Sau khi cháu tôi gặp chuyện, tôi ngày đêm hối hận. Cuộc điều tra nhiều lần bị cản trở, tôi thấy hung thủ sắp nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật, thậm chí còn có người đồn rằng chính cháu tôi không biết kiềm chế nên mới..."
Ông ta dừng lại một chút, trong mắt hiện lên sự thống hận sâu sắc, rồi cười khẩy: "Cháu gái tôi mới năm tuổi, nó biết cái gì? Tôi hận, tôi quá hận! Tôi đã cầu nguyện có một con ác quỷ đến giúp tôi giết hết những kẻ đó. Và rồi vào một ngày nọ, sau khi tôi làm ra một con vịt con mà con bé yêu thích, con vịt đó liền sống lại."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play