Ngày hôm sau, Vệ Nguyệt Hâm bắt đầu thăm dò xung quanh, tìm thêm củi và thức ăn. Thời gian còn lại cơ bản dùng để vận động.
Ngày thứ ba, Vệ Nguyệt Hâm đã không còn sợ lạnh như trước nữa. Mặc dù vẫn chưa đến mức có thể thích ứng với nhiệt độ cực thấp này nhưng cô đã không còn lạnh đến mức khóc "oa oa" như lúc mới đến. Thậm chí cô còn có thời gian rảnh để nặn vài người tuyết.
Cô cảm thấy mình giống như đang tiến hóa vậy, không còn sợ hãi thời tiết khắc nghiệt này nữa.
Thần chìa khóa: “Thật sao? Thế giới tiếp theo chúng ta sẽ đi là thế giới cực nóng.”
Vệ Nguyệt Hâm: “...” Thế giới cực nóng, vẫn hơi đáng sợ. Cực lạnh còn có thể sưởi ấm, vận động để làm nóng cơ thể, nhưng nếu mọi thứ xung quanh đều cực nóng, làm thế nào để hạ nhiệt?
Vệ Nguyệt Hâm dùng ngón tay vuốt vuốt bím tóc: “Tôi có thể mang một chút tuyết sang đó không? Nếu không tôi sợ mình sẽ bị say nắng hoặc bị nướng chín ngay lập tức.”
Bỗng nhiên, từ xa truyền đến tiếng sói tru, hơn nữa không chỉ có một con. Cô lập tức dựng tai lên.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT